All posts by Chi Mai

About Chi Mai

Mạc vị xuân tàn hoa lạc tận, Đình tiền tạc dạ nhất chi mai. (--Cáo tật thị chúng _ Thiền sư Mãn Giác--)

Love is patient, love is kind. It does not envy, it does not boast, it is not proud. It does not dishonor others, it is not self-seeking, it is not easily angered, it keeps no record of wrongs. Love does not delight in evil but rejoices with the truth. It always protects, always trust, always hopes, always perserveres. Love never fails.

And now these three remain: faith, hope and love. But greatest of these is love.

1 Corinthians 13: 4-8, 13

[NHAC] [One-Shot] Đêm

Tác giả: Chi Mai aka chai_potter

Disclaimer: nhân vật thuộc về Nữ hoàng Ai Cập – Ouke no Monshou

Character: Memphis

Rating: G

Categories: Lãng mạn, bi kịch, OE

Summary:

Có những sai lầm không thể cứu chữa được. Thứ đã mất sẽ mất đi mãi mãi.

Tiếc nuối, có còn kịp không?

Đêm vắng lạnh. Đêm cô liêu. Đêm tịch liêu.

Đêm dài nối tiếp nhau.

Tiếng sông Nile vỗ bờ. Hơi gió đêm lùa vào phòng ngủ. Sự lặng im của hoàng cung. Tất cả đếu đang nói với chàng: Chàng đã mất nàng rồi.

One-shot về đêm trước ngày ra trận chống quân Babylon của Memphis sau khi Carol tự tử.

Tiếp tục đọc [NHAC] [One-Shot] Đêm

[Glass Mask] [One Shot] Good bye

Tác giả: Chi Mai aka chai_potter@dienanh.net

Disclaimer: không dám cướp gì của tác giả Suzue Miuchi sensei. Fanfic này chỉ được post duy nhất tại đây và topic của Mặt nạ Thuỷ tinh trên forum dienanh.net

Character: Shiori

Rating: G

Categories: One-shot, lãng mạn, GE

Summary:

If you love something, let it go.
If it come back, it’s yours. If not, it have never been.

Đôi lời về nhân vật Shiori: Bạn nên đọc bài cảnh báo tại đây. Shiori là nhân vật khá nhạy cảm và quan điểm của mình cũng khác người. Điều này có thể ảnh hưởng đến khả năng tiếp nhận, tiêu hoá fic của bạn. Sau khi đọc bài cánh báo đó xong, bạn có quyền quyết định có đọc fic hay không. Nếu bạn không đồng ý với quan điểm của tôi, bạn có quyền không đọc fic, để tránh mọi khó chịu, thắc mắc, bức xúc dẫn đến tranh cãi sau này. Hãy xem những dòng này như dòng “Đọc kĩ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng” trên hộp thuốc, còn bài cảnh báo kia là cái tờ hướng dẫn sử dụng trong hộp thuốc. Đọc hay không tuỳ bạn, nhưng bạn không thể trách tôi đã không báo trước.

Tiếp tục đọc [Glass Mask] [One Shot] Good bye

[Glass Mask] Tuyết

Anh xuất hiện như những bông tuyết, lạnh lẽo, bởi vì anh là mùa đông, lạnh lùng, vô cảm. Trái tim anh bị băng tuyết bao phủ, bởi vì anh không còn tin vào tình người. Cũng phải thôi khi tuổi thơ anh bị giết chết trong cái độc ác, nhẫn tâm đến lạnh người của người ấy. Cũng phải thôi khi anh chứng kiến mẹ mình qua đời trong sự vô tâm lạnh lùng của người ấy. Cũng phải thôi khi anh bị người ấy bỏ rơi trong làn nước lạnh giá. Và cũng phải thôi khi anh được nuôi lớn bằng những thù hận, mưu tính không chút hơi ấm tình người mà người ấy cho anh. Ước gì anh có một chiếc áo ấm. Ước gì anh có được chiếc que diêm như cô bé trong câu chuyện cổ, để thân xác anh dù có bị vùi trong tuyết lạnh thì trái tim anh vẫn còn một ánh lửa. Nhưng ước chỉ là ước thôi, vì truyện cổ tích mãi là truyện cổ tích, còn đời thực mãi là đời thực, và đời thực là đây, nơi anh bị bỏ mặc trong cái lạnh cắt da không chút tình người.

Anh đến với những trận bão tuyết. Anh đến với sự huỷ diệt vì không tạo vật nào sống sót nổi với cái lạnh nơi anh. Có chăng chỉ là loài sói tàn bạo, khát máu. Như anh. Mọi người sợ hãi anh, bởi vì anh có thể mang đến những trận bão tàn khốc nhất và bỏ mặc họ chống chọi với nó, bởi vì anh lạnh lùng và nhẫn tâm, anh không quan tâm ngôi nhà nhỏ và những người sống trong ấy sẽ ra sao, khi anh muốn thì ngôi nhà đó sẽ phải đổ sập dưới chân anh. Nhưng có ai biết, bão tuyết trong tâm hồn anh dữ dội hơn bất cứ cơn bão nào anh mang đến? Có ai biết rằng anh cũng đang rất lạnh?

Nhưng anh cũng đến với một thứ đẹp hơn nhiều: Hy vọng. Người ta nói hy vọng luôn xuất hiện trong những thời khắc đen tối nhất và chẳng phải anh mang đến hy vọng cho cô gái nhỏ sao? Không có cái giá lạnh của mùa đông làm sao ta biết được sự ấm áp của mùa xuân? Không có cái chết chóc của mùa đông làm sao cây lá có thể đâm chồi nẩy lộc đầy sức sống khi tia nắng đầu tiên của mùa xuân đến? Anh đến với những cơn bão nhưng trong lòng bão chính là nơi yên bình nhất. Và tâm hồn anh, trái tim anh, dẫu có được nguỵ trang vẻ bên ngoài bằng tiếng gió thét gào, bằng sự lạnh giá vô tình, vẫn là nơi thanh bình nhất, là nơi anh được là chính mình.

Anh là một cánh đồng tuyết mênh mông. Không gian thời gian như lắng đọng bởi cánh đồng tuyết ấy đã quên mất lý do tồn tại của mình. Cánh đồng phủ tuyết bởi trái tim anh còn chìm trong băng giá. Cánh đồng trải dài vô tận bởi có ai đo được lòng người, và chính cánh đồng cũng chẳng biết được. Cánh đồng ngủ yên trong băng tuyết cho đến một ngày cô gái nhỏ kia bước vào mặt tuyết giá rét và băng tuyết dần tan.

Anh biết không, anh đẹp lắm. Tôi yêu cái giá rét nơi anh bởi tôi biết trái tim anh lạnh hơn bất cứ ai từng bị gió tuyết nơi anh vùi lấp. Tôi yêu cái tàn nhẫn nơi anh vì tôi biết chẳng qua vì anh khát khao một tình thương, thứ mà anh không thể có, mà không có thì làm sao ban nó cho ai được. Tôi yêu anh vì màu trắng của anh. Màu trắng trắng trong của anh mới là bản chất thực của anh. Nó chứa đựng một cái gì đó thật bình yên như chính tâm hồn anh mỗi khi bên cô gái nhỏ, nó là cả một nỗi buốt giá như những tổn thương anh phải chịu đựng, nó mang những cơn bão tàn khốc nhất đêm ngày gào thét vì bế tắc, nhưng nó cũng mang một cái gì đó trong sáng, tinh khiết như tình yêu anh dành cho cô gái nhỏ, không một vết nhơ, không chút ích kỉ, chỉ đơn thuần là màu trắng, chỉ đơn thuần là tình yêu. Nhìn vào màu trắng ấy, tôi đau vì những nỗi đau của anh, tôi ray rứt vì những dằn xé trong tâm hồn anh, nhưng tôi cũng tìm được một góc bình yên khi ngắm nhìn những bông tuyết thanh khiết lấp lánh trong nắng.

Anh biết không,
Hayami Masumi,
anh thật sự rất đẹp,
vì tuyết,
tuy lạnh,
nhưng cũng rất trắng trong…

Titanic | Đau

Hồi Titanic mới công chiếu mình chỉ 4,5 tuổi, thấy là lạ tại sao mọi người cứ mở đi mở lại cái bài hát ấy. 4, 5 năm sau thì biết đó là 1 bộ phim hay cực, đoạt 11 giải Oscar, biết bài hát ấy tên là My heart will go on, và chỉ biết có thế. 5 năm sau nữa, 15 tuổi, lần đầu xem Titanic, không thể diễn tả nổi cảm xúc.
Mở nghe lại bài My heart will go on. Quái, sao mình lại thấy đau? Đã nghe bài này bao lần rồi, sao giờ lại thấy đau?
Bao năm qua tôi chỉ nghĩ đến Titanic nhưng tôi chưa bao giờ thật sự hiều nó.
Giống mình quá nhỉ…

Ám ảnh

“Con thuyền của những ước mơ”, “Con thuyền không thể chìm”, con thuyền mang theo những toan tính, lòng tham, sự dối trá, ích kỉ, con thuyền mang theo những ước mơ đổi đời, những hạnh phúc nhỏ nhoi, những tình yêu bất tử.Một chút sĩ diện hão giết đi hàng ngàn con người. Một chút ích kỉ giết chết những người đáng ra còn có thể cứu được. Một chút yêu thương cứu được 6 sinh mạng.

Ích kỉ, nhỏ nhen, tham vọng

Tôi nhận thấy rằng ông chưa đốt hết 4 nồi hơi còn lại
Tôi không thích ép máy móc hoạt động hết công sức khi nó vẫn còn chạy tốt.
Thế giới đã biết đến Titanic, giờ hãy làm cho thế giới biết đến tốc độ của nó. Một kết thúc danh vọng cho sự nghiệp của ông khi nó cập bến New York vào thứ ba này

Nước phẳng lặng quá, như vậy sẽ khó phát hiện tảng băng hơn.
Tôi đi nghỉ đây, cứ duy trì tốc độ và hướng nhé

Tôi nhận thấy rằng số thuyền cứu hộ chỉ đủ cho một nửa hành khách
Một số người nghĩ rằng khoang thuyền sẽ rất bừa bộn nên tôi đã phá luật
Đúng vậy, thật phí phạm diện tích cho 1 con thuyền không thể chìm

Làm ơn, xin ồng, còn người bị kẹt trong kia! Xin ông! Ông đi sai đường rồi!
Mặc xác cô vậy.

Chúng ta vẫn còn chỗ, hay quay thuyền lại
Nếu quay lại họ sẽ làm lật thuyền, chúng ta sẽ chết
Chúa ơi, đó là chồng bà mà!
Nếu bà không câm miệng lại thì sẽ chẳng còn ai trên thuyền đâu.

20 chiếc thuyền, chỉ có 1 chiếc quay lại. Chỉ 1 chiếc. 1500 người chết, chỉ 6 người được cứu sống. 6 người trong 1500 người.
Ôi, lòng người…………….
Và trong cái thối nát ấy, họ yêu nhau.

Ước mơ

Xin lỗi anh, Fabrizio vì anh sẽ không được gặp mẹ trong thời gian dài đấy, chúng ta sẽ Mỹ!
Tôi sẽ đến Mỹ! Sẽ đến Mỹ!

Ước mơ…
Tình yêu…
Khi thuyền cập bến, em sẽ đi cùng anh.

Dằn vặt

Người thủy thủ tự sát. Phát súng nổ lên. Chỉ vì anh đã trót giết 1 người vô tội.
Người thiết kế tàu đứng bên lò sười, lặng lẽ chỉnh đồng hồ.
Ước gì tôi đóng cho cô 1 con tàu mạnh mẽ hơn.
Người thuyền trưởng bên bánh lái. Chờ đợi.

Cái chết

Ai rồi cũng sẽ chết nhưng quan trọng là ta chết như thế nào.

Người thủy thủ chết vì phát súng nếu không anh cũng sẽ chết vì dằn vặt.
Người tạo nên con tàu lộng lẫy ấy chết cùng tác phẩm lớn nhất đời mình. Ông không cố giành lấy sự sống cho mình. Phải chăng một phần vì ông mà bao người đã phải vong mạng?
Người thuyền trưởng chết bên bánh lái, trong căn buồng của mình. Niềm kiêu hãnh của 1 người đi biển. Lòng tham nhất thời đã lấy sự nghiệp 26 năm của ông, lấy đi sinh mạng bao người.
Nhà quý tộc chết với bộ y phục chỉnh tề, bên ly rượu Brandy. Chết cùng lòng kiêu hãnh của 1 người thượng lưu, trong phong thái của một quí ông.
Ban nhạc chơi đến phút cuối cùng. Chơi cho niềm ước mơ, cho tình yêu âm nhạc. Và cũng chết với những ước mơ ấy. Mãn nguyện.
Bà mẹ, bên chiếc giường nhỏ, kể câu chuyện đêm khuya. Đứa trẻ chìm vào giấc ngủ. Yên bình.
Đôi vợ chồng già ôm nhau trên chiếc giường nhỏ. Nườc ngày dâng lên, cuồn cuộn chảy dưới chân giường. Một nụ hôn.
Những con người xô đẩy nhau trong cơn tuyệt vọng, nắm lấy bất cứ thứ gì. Ôi cuộc sống, ta khát khao Người.
Anh nhường cô miếng ván nhỏ. Anh nhường cô sự sống.
Anh chỉ muốn em làm điều này cho anh. Hãy hứa với anh. Em phải sống. Em không được bỏ cuộc dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa.
Em phải sống, phải sinh thật nhiều con. Em sẽ ngắm chúng lớn lên. Rồi em sẽ chết khi là 1 bà lão. Em sẽ ra đi ấm áp trên giường chứ không phải nơi đây.

Anh cho cô sự sống. Còn anh lại ra đi. Trong làn nước giá lạnh. Chìm xuống. Cho đến khi chỉ còn là một màu đen tăm tối. Nơi đáy biển, bình yên anh nhé!
Lặng đi. Tất cả hình ảnh ấy… Bỗng thấy cay nơi sống mũi. Bỗng thấy mằn mặn nơi đầu lưỡi. Bỗng thấy đắng đắng nơi cổ họng. Bỗng thấy đôi mắt ướt nhòe…

Sự sống

700 người sống sót. Bao nhiêu người sẽ có được hạnh phúc? Bao nhiêu người còn mãi ám ảnh về những gì đã xảy ra, về những gì mình gây ra?
Em sẽ không bỏ cuộc đâu.
Và cô đã sống, đã có gia đình, có con, rồi già đi. Như lời hứa với anh…

84 năm…
Tôi chưa bao giờ kể về Jack cho bất cứ ai, kể cả ông cháu. Trái tim người phụ nữ là bí mật của đại dương. Tôi không có lấy 1 bức ảnh của ông ấy. Ông ấy chỉ tồn tại trong trí nhớ của tôi.
Viên kim cương chìm xuống biển sâu. Cuối cùng quá khứ đã ngủ yên. Và trong giấc mơ, anh lại về, lại đứng đợi cô bên chiếc đồng hồ, dưới mái vòm rực rỡ…

Every night in my dreams, I see you, I feel you…